Sợ bị bạn gái bỏ khi biết tôi tốt nghiệp đại học nhiều năm vẫn chỉ làm shipper
Tôi lo sợ khi nghe bạn gái vô tình chỉ trích mấy người bạn ra trường không có nghề nghiệp ổn định, phải làm shipper là "vô trách nhiệm với cuộc sống của mình".
Tôi lo sợ khi nghe bạn gái vô tình chỉ trích mấy người bạn ra trường không có nghề nghiệp ổn định, phải làm shipper là "vô trách nhiệm với cuộc sống của mình".
Đến khi thanh toán cho bữa ăn mời tôi mừng sinh nhật, bạn trai cứ chần chừ; tôi phải gọi nhân viên, hỏi bill và bỏ tiền túi ra thanh toán hơn 5 triệu đồng.
Chúng tôi yêu nhau từ thời đại học, gia đình hai bên đã đi lại, vậy mà anh vứt bỏ mối tình 10 năm, lập tức công khai yêu cô hot girl vừa quen vài tháng.
Tôi nói làm đám cưới ít nhất cũng tốn 300 triệu đồng, tôi chưa để dành được nhiều như vậy nên sẽ xin bố mẹ, không ngờ bạn gái nghe thế không muốn cưới nữa.
Giờ cả hai đều đã gần 30 tuổi, nếu có con, không biết chúng tôi sẽ nuôi bé thế nào trong thời gian tôi nghỉ đẻ 6 tháng, chồng chỉ có mức lương hơn 5 triệu đồng.
Bạn trai nói rằng anh phải bỏ ra 35 triệu đồng mua nhẫn cầu hôn thì tôi phải chịu chi phí xe rước dâu, thuê váy cưới, bánh kem và tiền sắm đôi nhẫn cưới.
Gia đình bạn trai giục kết hôn sớm, nếu em lựa chọn đi công tác nước ngoài vài năm thì chắc chắn chuyện tình cảm sẽ tan vỡ.
Tôi là mẹ đơn thân của hai đứa con, trong thời gian làm giúp việc cho nhà hàng xóm, tôi sốc nặng khi nhận được lời cầu hôn của ông già ngoài 60 tuổi.
Tài khoản của tôi bỗng có thêm 50 triệu đồng, người yêu cũ gọi điện bảo đó là "tình phí" cho 5 năm bên nhau; đã vậy, tôi có nên đòi hết số tiền từng chu cấp cho anh?
Mọi người nói ai lấy được tôi là may mắn, nhưng đến nay đã gần 40 tuổi đầu mà tôi chưa từng rung động với người phụ nữ nào.
Ra trường chưa có việc, tôi chạy grab và làm công việc ấy lâu dần thành quen; tôi ngại thay đổi, tìm kiểm những công việc khác.
Vì bà nội bạn trai mất nên nhà anh đề nghị hoãn cưới qua 100 ngày, nhưng qua ngày đó rồi, tôi đã mang bầu 6 tháng nhưng họ vẫn ậm ừ khi tôi nhắc chuyện cưới xin.
Chỉ mới biết bạn gái hơn tuổi mà bố mẹ tôi đã gay gắt phản đối, nếu tôi thú nhận cô ấy đã có con riêng thì không biết ông bà còn quyết liệt đến thế nào.
Nhà bạn trai cách nhà tôi 10km nhưng anh luôn đưa tôi về nhà sau buổi làm thêm ban đêm, gần đây anh cứ đề nghị tôi cho anh ngủ lại phòng trọ.
Bố đứa trẻ trốn tránh khi biết tôi mang thai, khiến tôi phải bảo lưu việc học để sinh con một mình, vậy mà 7 năm sau anh quay lại muốn được gần gũi chăm sóc con.
Chán nản vì bạn trai học đại học 10 năm chưa tốt nghiệp, tôi đề nghị chia tay nhưng anh ra sức níu kéo, vài người bạn của anh biết chuyện nói tôi là đứa thực dụng.
Người yêu vay tôi 50 triệu đồng để chạy chữa cho bố, đến nay hơn một năm rồi vẫn cứ năm lần bảy lượt viện cớ này kia không chịu trả, khiến tôi bất lực.
Nếu gợi ý là trả con bé về cho mẹ, chồng sắp cưới sẽ đánh giá tôi là người ích kỷ, nhưng sống cùng một đứa trẻ lắm chiêu như nó, chắc tôi tăng xông mất.
Nhiều năm qua, chồng cũ đã giúp tôi rất nhiều; nay công ty của anh ấy gặp khó khăn, tôi có nên bán căn nhà bố mẹ cho để giúp anh trả nợ?
Nếu không cưới khi người ta đã có bầu thì tôi không nỡ, mà cưới thì bạn gái chưa phải là mẫu người tôi muốn lấy làm vợ.
Người yêu cũ nói anh mong tôi nhận món quà có giá trị bằng căn hộ chung cư, rằng đó là tấm lòng của anh ấy, một phần bù đắp những tổn thương đã gây ra cho tôi.
Đúng hôm kỷ niệm 3 năm yêu, bạn gái ngỏ lời vay tôi 200 triệu đồng để xây nhà cho bố mẹ; tôi rất phân vân vì cô ấy chưa bao giờ vay tôi số tiền lớn như vậy.
Chúng tôi yêu nhau hơn 10 năm rồi nhưng bạn trai không chịu kết hôn, anh bảo chờ vài ba năm nữa mới cưới cũng chưa muộn.
Bố bạn gái tuyên bố tôi phải có nhà, có xe mới được cưới em; tôi nói nếu mình mua nhà sẽ phải trả góp thì ông bảo không muốn con sống trong áp lực nợ nần.
Tôi chỉ cao 1m60, nặng 48kg, mặt mũi không đẹp nên tình duyên lận đận, nay có bạn gái thì gia đình em phản đối, sợ con cái em nhận gene không tốt từ cha.
Chồng tôi nhậu liên miên, lúc nào cũng đòi trả tiền nhậu cho bạn bè, nhưng khi tôi sắp sinh thì anh bảo chọn bệnh viện nào rẻ cho đỡ tốn kém vì "đàn bà ai chả đẻ".
Chồng sắp cưới của tôi đang ăn món tráng miệng, chị ta nhõng nhẽo kêu muốn thử rồi vô tư lấy ăn bát chè anh đang dùng dở, bắt anh ăn nốt bát của chị ta.
Số tiền anh mượn tôi ngày càng lớn, anh thậm chí phải vay tôi để có tiền ăn hàng ngày, để gửi về cho bố mẹ ngày lễ tết, gần đây anh không hỏi vay nữa mà xin luôn.
Chồng và anh trai tôi vốn là bạn bè thân thiết, ấy vậy mà sau một cuộc nhậu, họ bỗng cạch mặt nhau.
Hai gia đình chưa chính thức gặp nhau nói chuyện thì bố anh đột ngột qua đời; không ngờ anh cứ mực yêu cầu tôi phải chịu tang như con dâu chính thức.