Vào tù, “hoa hậu ma túy” vẫn sợ người yêu chê xấu

Pháp luậtThứ Năm, 04/03/2010 06:09:00 +07:00

Khi cán bộ trực trại gọi Thu ra để gặp nhưng phải nấn ná khá lâu, cô mới xuất hiện vì còn phải trang điểm.

Khi cán bộ trực trại gọi Thu ra để gặp nhưng phải nấn ná khá lâu, cô mới xuất hiện vì còn phải trang điểm. Cách làm đẹp ấn tượng của cô khiến có cảm giác nữ phạm nhân này biết cách gây ấn tượng, chiếm cảm tình người đối diện.

Các cô dường như đã "phí phạm" nhan sắc khi chôn vùi tuổi trẻ trong bức tường giam cao vút với án phạt dài đằng đẵng. Dù trong tù, "hoa hậu ma túy" vẫn chịu khó trang điểm, như thể họ hiểu rất rõ lợi thế của hình thức.

Nguyễn Thanh Thu và Nguyễn Thị Út.  
Trang điểm vì sợ người yêu chê xấu

Nguyễn Thanh Thu - cô gái đất than Quảng Ninh - có nước da trắng như trứng gà bóc, từng tốt nghiệp một trường đại học, khi đang học tiếp năm thứ nhất khoa công nghệ thông tin ở một trường khác thì bị bắt vì bán thuốc lắc. Thu về thụ án tại phân trại K1 - Trại giam Phú Sơn 4.

Khi cán bộ trực trại gọi Thu ra để gặp nhưng phải nấn ná khá lâu, cô mới xuất hiện vì còn phải trang điểm. Cách làm đẹp ấn tượng của cô khiến có cảm giác nữ phạm nhân này biết cách gây ấn tượng, chiếm cảm tình người đối diện.

Cách đây 4 năm, khi 23 tuổi, Thu kết thân với một đám bạn mải chơi, suốt ngày lang thang ở quán bar, vũ trường. Thuốc lắc là món khai vị không thể thiếu với họ.

Cô gái đất mỏ cho biết, lúc đầu cũng thấy sợ khi biết đó là ma túy nguy hiểm. Tuy nhiên, sau nhiều lần được bạn bè mời dùng thử, cộng cảnh chán gia đình thiếu quan tâm cô dần lao vào những cuộc chơi với thuốc lắc.

Từ một dân bay, Thu đã trở thành nguồn cung cấp "hàng" cho bạn bè. Người yêu không biết về chuyện "làm ăn" của Thu. Trong một lần đi chơi với anh này, Thu bị cảnh sát bắt.

Suốt 4 năm cải tạo, Thu bảo thỉnh thoảng người yêu vẫn lên thăm và động viên cô cải tạo cho tốt. Lần nào cũng vậy, anh đều khen cô vẫn rất xinh và vẫn rất… đáng yêu.

Dù còn rất yêu anh nhưng cô đành kiên quyết chia tay. "Em phải làm thế để giải thoát cho anh ấy, cho anh ấy cơ hội đến với người khác. Em không xứng đáng. Không thể bắt anh ấy chờ đợi mình đến tận 9 năm…", nữ phạm nhân đượm buồn.

Thu có niềm tin mãnh liệt vào bản thân: "Em không nói trước được tương lai nhưng em chắc chắn mình sẽ làm lại được. Em được ăn học đàng hoàng và ý thức được tội lỗi của mình. Điều em ăn năn nhất là đã làm khổ người em yêu, làm khổ bố mẹ…".

Ngồi tù vẫn "mặt hoa da phấn"

Giữa hàng cô gái mặc áo kẻ sọc trong tù, có những nhan sắc mà nếu tham gia các cuộc thi người đẹp ngoài xã hội rất có thể các cô sẽ giành vị trí nào đó... Nhìn Nguyễn Thị Út bước ra từ buồng giam, có người ngạc nhiên hỏi: "Mặt hoa da phấn mà sao lại ngồi tù?". Cô trần tình: "Tại bán ma túy đấy ạ".

Út năm nay 29 tuổi, quê ở Bắc Ninh, bố mẹ đều làm nông. Cô bỏ học từ năm lớp 8, sau đó lên Hà Nội học nghề làm đầu, sơn sửa móng chân móng tay. Thấy Út xinh đẹp nên một ông khách đã quyết tâm cưa đổ. Và thế là 19 tuổi cô lấy chồng.

Cậu con trai năm nay đã được 9 tuổi, mỗi lần theo bố vào thăm mẹ đều tròn mắt hỏi: "Sao mẹ cứ ở đây mãi thế, không về nhà với con?".

Những ngày đầu bị bắt, đêm nào cô cũng khóc vì nhớ con và ân hận vì suy nghĩ nông cạn phải kiếm tiền bằng mọi cách của mình. Bãi Phúc Xá (Ba Đình, Hà Nội) nơi gia đình Út ở có nhiều người nghiện. Thấy nhiều kẻ xung quanh kiếm tiền dễ dàng bằng việc bán lẻ ma túy, Út cũng lao theo.

Vốn chẳng rành nghề, thế nên chỉ sau một tháng "vừa học vừa làm", cô đã bị Công an quận Ba Đình bắt giữ trong một đợt ra quân trấn áp tội phạm.

Chồng cô vốn làm nghề lái xe khách, suốt ngày lăn lộn ngoài đường khi ấy vô cùng ngỡ ngàng trước hành vi của cô vợ xinh đẹp. Thật may là cô được cả chồng lẫn bố mẹ chồng thông cảm, tha thứ cho tội lỗi ấy. Họ vẫn lên thăm cô đều đặn, đó là niềm an ủi vô giá và chính vì thế, cô càng phải quyết tâm cải tạo thật tốt án phạt tù 7 năm rưỡi để sớm được đoàn tụ với gia đình.

Tình yêu giúp "hoa hậu ma túy" cải tạo tốt hơn

Cô "hoa hậu" thứ ba tại trại giam Phú Sơn 4 là Nông Thị Ánh Tuyết. Tuyết "nổi tiếng" vì có gương mặt giống diễn viên điện ảnh Trung Quốc - Lâm Tâm Như.

Tuyết bị bắt khi đang học trung cấp Y tế, chỉ còn 4 tháng nữa là tốt nghiệp. Người yêu của cô cũng là phạm nhân cũng đang cải tạo tại đây.

Phân xưởng nơi anh này lao động phải đi qua phân xưởng sản xuất lông mi giả của Tuyết. Và thế là, chẳng hiểu họ "bắt sóng" nhau từ lúc nào, mà bây giờ cả phân trại đều biết đến tình yêu của họ và đều vun đắp cho tình cảm ấy. Chưa từng được trực tiếp nói chuyện với nhau nhưng đôi tình nhân đều nắm "lý lịch" của nhau rõ như lòng bàn tay.

Tuyết tủm tỉm kể: Nhà anh ấy ở Cầu Giấy, Hà Nội, bố mẹ anh ấy làm nghề buôn bán. Gọi là yêu chứ thực ra, mỗi khi được đi qua phân xưởng của Tuyết, anh ta lại tranh thủ vẽ lên không khí một hình tam giác (chữ A), chữ Y và số 3 (chữ E) (tức là “anh yêu em”) để nhận lại được từ Tuyết một nụ cười tươi thay cho lời đáp. Chỉ vài giây thôi nhưng lại là động lực giúp họ làm việc hứng khởi, say mê hơn.

Lúc nào họ thấy nhớ nhung quá thì giúi cho nhau thậm chí có khi chỉ là mẩu giấy đề ba chữ nguệch ngoạc: "Anh yêu em". Một lần, anh này liều lĩnh chạy ra thò tay qua hàng rào để được nắm lấy tay người yêu rồi vội vàng quay lại lí nhí xin lỗi cán bộ trực trại, vì đã hơi "quá đà".

Một ngày, Tuyết chỉ được "gặp" người yêu lâu nhất ở quãng thời gian vừa đi lao động buổi chiều về, khi ấy các cô được giải trí bằng các hoạt động thể dục thể thao dưới sân. Tuyết tranh thủ vẽ lên bầu trời các "ký hiệu tình yêu" để chuyển cho người yêu đang đứng ở căn nhà phía xa xa.

Một cán bộ trực trại tên Huyền nói: "Tình yêu giúp họ sống thiện hơn, nhưng ở mức độ vừa phải thì được, chứ lộ liễu quá gây phản cảm là chúng tôi phải giáo dục ngay".

Theo An ninh thế giới

Bình luận
vtcnews.vn