Món quà đau thương ngày 8/3

Tâm sựThứ Hai, 08/03/2010 09:41:00 +07:00

Nếu có một điều ước 8/3, em sẽ chỉ ước sao ngày mai Minh không thua bạc, để đừng về trút giận vào em… Nỗi đau của một cô gái trẻ sống trong bạo hành gia đình.

(VTC News) - "Nếu có một điều ước 8/3, em sẽ chỉ ước sao ngày mai Minh không thua bạc, để đừng về trút giận vào em". Quả là một điều ước đau đớn... trong câu chuyện buồn ngày 8/3 mà VTC News đăng tải dưới đây...

Tối nay, 7/3. Bên hàng xóm, tiếng đập phá lại bất ngờ vọng sang. Tiếp đó là tiếng đạp, tiếng xô cửa ầm ầm, kèm theo tiếng chửi đàn ông tục tằn và tiếng khóc tức tưởi của một cô gái trẻ. Rồi tiếng cửa sắt chói tai, và cô gái bị đạp ra ngoài cửa, gục xuống rũ rượi. Cánh cửa đóng sập trước mặt em, tiếng lách tách khóa cửa.

Đây không phải lần đầu tiên, mà đã là lần thứ bao nhiêu, kể từ khi cô gái ấy về làm dâu ngõ này. Tổ trưởng cũng không can thiệp, công an phường cũng lặng im. Đơn giản vì họ coi đó là việc riêng trong nhà.

Vả lại, can thiệp cũng vậy thôi. Mấy lần đầu, cả xóm đứng ngoài gọi cửa, bảo anh chồng dừng tay, nhưng chẳng tác dụng gì, cửa vẫn khóa, người vẫn bị đánh, bị chửi, nếu không muốn nói là càng tàn tệ hơn…

17 tuổi, em bước chân về làm dâu nhà người. Thảo mồ côi cha, mẹ đi lấy chồng, em sống nhờ cô chú. Học hết cấp 2 thì nghỉ, đi làm phụ ở hiệu uốn tóc, rồi quen Minh, chồng em bây giờ, ở đó. Chưa kịp biết rõ thế nào là tình yêu, hai cô cậu đã phải vội vàng đi phát thiếp cưới bởi cái bụng lớn lên mỗi ngày. Rồi chỉ mấy tháng sau, đứa trẻ ra đời, con của một bà mẹ 18 và một ông bố 19 tuổi. Cả hai đều chưa đủ lớn khôn để biết phải làm gì cho một gia đình nhỏ.

Minh cũng chưa học hết phổ thông, thì nghe bạn bè rủ rê bỏ học. Ít tuổi, ham chơi, nghề ngỗng không có, may được mã ngoài sáng sủa, có người giới thiệu cho đi bưng tráp đám cưới, tháng được dăm lần. Hai vợ chồng, một đứa con trông cả vào đồng lương gội đầu thuê của Thảo, chưa kể một bà mẹ chồng tuổi mới 40 mà không làm gì cho ra tiền. Cuộc sống mới chưa được mấy ngày ngọt ngào đã phải đối mặt với hiện thực. Cô bé lúc nào cũng phát sốt vì phải xoay tiền.

Đến lúc này, Minh mới nhận ra mình cần phải làm bổn phận một người đàn ông trong gia đình; nhưng chỉ với vài thất bại ban đầu, ông bố nhỏ đã không chịu nổi áp lực của thực tại. Chàng trai 9x vui vẻ bỗng chốc trở thành cục cằn, động tí là trút giận lên cô vợ nhỏ và đứa con mới vài tháng tuổi. Ban đầu chỉ là câu chửi nặng lời, hay cái bạt tai, sau là thượng cẳng chân, hạ cẳng tay không thương tiếc, rồi vứt quần áo ra cửa, vì bất cứ lí do nhỏ nhặt nào. Minh nhiếc vợ là đồ hư hỏng theo không, trói chân mình, làm hỏng cả cuộc đời mình. Rồi sớm tối tụ tập bạn bè, bài bạc, rồi ngang nhiên qua lại với các cô gái khác…

Đi sớm về muộn, tôi không mấy khi có dịp giáp mặt Thảo. Vả lại, tôi cũng không mấy cảm tình với những cô gái lập gia đình quá sớm, nhất là những trường hợp "ăn cơm trước kẻng". Nhưng nghe mẹ tôi kể nhiều về em – mẹ thương cô bé hiền lành, thường hay gọi cho cái nọ cái kia. Nhiều lần đứng trên balcon, nhìn em cắm cúi đi, thấy thương vô cùng. Một lần ở trường về, gặp em bế con ra ngõ, tôi dừng lại hỏi chuyện. Khuôn mặt em sáng, nụ cười tươi, còn vương nét ngây thơ, nhưng một bên mắt và gò má tím bầm. Tôi hỏi em vài chuyện, chuyện gia đình bên ngoại, chuyện cháu bé, rồi cuối cùng ngập ngừng hỏi một điều mà tôi thắc mắc đã lâu: Tại sao mỗi lần chồng đánh, không thấy em phản ứng gì, chỉ nghe tiếng khóc thôi. Em tròn mắt nhìn tôi: chồng mình mà chị?!

Ôi, cái lí lẽ ấy, ai đã dạy cho em, cô bé chưa đầy 18 tuổi! Cái lí cam chịu của những người phụ nữ Việt Nam xưa, mà những đứa con gái như tôi bây giờ không thể nào hiểu nổi. Nhưng Thảo thì phải hiểu. Em không được như ai, có nhà ngoại để về mỗi khi vợ chồng giận dỗi, có người thân bênh vực mỗi khi chồng đánh mắng. Em hiểu thân phận mình, nên chịu đựng và chấp nhận tất cả, như một chuyện đương nhiên. Nhưng liệu sự chịu đựng đó của em có giữ nổi gia đình nhỏ này, khi mà mọi cơ sở để duy trì nó đều quá mỏng manh, trừ một đứa con nhỏ chưa được khai sinh vì bố mẹ nó đều chưa đủ tuổi đăng kí kết hôn? Đang tuổi ăn, tuổi chơi, tuổi được người khác chiều chuộng chăm lo, giờ thì em có 1 đứa con và một ông chồng, một cậu bé lớn xác cái gì cũng cần đến tay em lo liệu. Rồi cuộc sống dần trở thành một chuỗi dài những trận đòn của chồng. Tôi biết sẽ là quá vô lí nếu khuyên người khác chia tay, nhưng thực sự mỗi lần nhìn những vết bầm trên mặt em, tôi lại xót xa nghĩ: thà chỉ có mình em và đứa trẻ, cuộc sống có lẽ còn dễ chịu hơn nhiều. Nhưng có lẽ, ý nghĩ đó của tôi cũng xa lạ với em.

Rồi đến chuyện tối nay…

Ngày mai mùng 8 tháng 3, ngày mà mỗi người phụ nữ đều chờ đợi những bông hoa, những lời chúc yêu thương của người chồng, người yêu… Nhưng tôi hiểu, ngày mai với Thảo vẫn thế thôi. Thời con gái của em đã chấm dứt quá sớm. Mới mấy năm trước, khi tôi xấp xỉ tuổi em bây giờ, dịp mùng 8 tháng 3, cậu bạn học đã phải lén đến lớp sớm để hoa vào ngăn bàn, rồi “lạy ông tôi ở bụi này” với một câu vụng về “Không phải tớ”. Những hạnh phúc trong sáng ấy, em chưa một lần được hưởng, và giờ thì chúng càng quá lạ lẫm, xa xỉ với em.  Thảo bảo: Có lẽ nếu có một điều ước cho ngày 8/3, em sẽ chỉ ước sao ngày mai ra đường, Minh không thua bạc, đừng về trút giận, đánh em…

Mai Anh (Hà Nội)
7/3/2010, 22h30.

Ý kiến phản hồi:

 

Tan+Thao, [email protected]: Bất hạnh quá

Thật đáng thương quá. Tại sao lại có người nhẫn tâm như vậy. Tôi chỉ hơn Thảo 1 tuổi, và cũng tên là Thảo. Có lẽ Thảo không phải là người con gái hư hỏng như người chồng nói, chắc có lẽ tại thiếu tình cảm nên khi được yêu thương Thảo đã tiếp nhận nhanh chóng và rồi…

Tôi vẫn còn đang đi học, vẫn còn được tặng gấu bông vào ngày 8/3, vậy mà Thảo lại khổ vậy. Đọc xong tôi rất thương Thảo, số phận thật bất công với người con gái như em. Tôi không biết nói gì hơn là chúc em sẽ gặp may mắn hơn trong cuộc sống này. Dù gặp phải chuyện gì cũng hãy cố gắng lên Thảo nhé, mọi người luôn bên em! Đừng cam chịu số phận, cố lên!


nguyen huu thuy, [email protected]: Bức xúc

Tôi thấy bức xúc vì hành động của người chồng trẻ kia, hắn đang làm xấu mặt những người đàn ông giàu lòng yêu thương.


Mạnh Huy, [email protected]: Ngày em ước

Rất tiếc cho một ngày tươi đẹp của chị em phụ nữ.

Bình luận
vtcnews.vn