Chuyện khơi nguồn nước ngọt Trường Sa

Thời sựThứ Sáu, 16/03/2012 05:08:00 +07:00

(VTC News) - Cán bộ, chiến sĩ công binh Hải quân không thể nào quên cái buổi sáng đầu tháng 2/1988 ấy. Họ hò reo khi nhìn thấy trong lòng giếng có nước.

(VTC News) - Sống trong nghĩa tình từ đất liền, Trường Sa nay đã từng bước thay da đổi thịt và ngày càng phát triển. Nhớ lại khi mới được giải phóng và những năm sau này, Trường Sa gồng mình vượt qua bao khó khăn, trong đó có bài toán nan giải: tìm nguồn nước ngọt.

Câu chuyện đào giếng khơi dòng ở đảo Trường Sa Lớn năm 1988 mà Đại tá Nguyễn Viết Nhất kể lại với PV như thước phim tái hiện những ngày tháng gian khổ và hào hùng. Khi đó, ông Nhất mang quân hàm Trung úy, vừa là cán bộ quản lý, vừa trực tiếp tham gia đào giếng tại đảo.

“Trường Sa những năm đó vô cùng khó khăn. Để sinh tồn, những người lính công binh Hải quân vừa phải vật lộn với nắng gió, vừa cấp bách xây đảo. Nước ngọt được chở từ đất liền ra được bộ đội tiết kiệm rất chi li, chủ yếu dùng cho xây dựng các công trình. Còn anh em chúng tôi tuần tắm một lần, đánh răng rửa mặt mỗi người một lít/ngày”, ông Nhất nhớ lại.

Các chiến sĩ công binh hải quân vác đá xây Trường Sa. (ảnh tư liệu) 

Làm thế nào để có nước ngọt cho sinh hoạt? Có thể đào giếng được không? Và kế hoạch đào giếng tại đảo bắt đầu!

Được cấp trên chấp thuận, bộ đội công binh hải quân ban ngày trằn mình trong nắng lửa xây nhà, huấn luyện sẵn sàng chiến đấu, tối tranh thủ thời gian đào giếng.

Ở Trường Sa Lớn, đá rất cứng, kết thành mảng lớn. Anh em phải dùng búa chim bổ xuống mặt đảo trong điều kiện thiếu phương tiện bảo hộ, ngay cả găng tay cũng không đủ.

Sau hơn 2 ngày tổng lực, dòng nước đầu tiên được khơi nguồn. Cán bộ, chiến sĩ công binh Hải quân không thể nào quên cái buổi sáng đầu tháng 2/1988 ấy. Họ hò reo khi nhìn thấy trong lòng giếng có nước, cách mặt đảo 3 mét.

Họ hô lớn “có nước ngọt rồi, có nước ngọt rồi, hoan hô, hoan hô”. Mấy chiến sĩ trẻ nhanh chóng chạy về nhà lấy xô nhôm, buộc dây thừng thả xuống múc nước. Nhưng mọi người đều ngỡ ngàng thất vọng. Đó là nước lợ, chát, không thể nào uống được.


 “Không uống được thì dùng xây đảo. Nghĩ vậy, ngay ngày hôm sau, chúng tôi múc nước giếng trộn hồ. Do nước lợ nên hồ trộn không nhuyễn. Khi xây thử nghiệm, tường vẫn đứng vững, nhưng sáng hôm sau thì ngả mầu trắng và bong từng lớp hồ do muối mặn, các thanh sắt có hiện tượng gỉ sét”, ông Nhất nói.

Biết là không thể xây công trình, nên nước giếng chủ yếu dùng cho bộ đội tắm giặt. Sau những giờ thao luyện, bộ đội ra giếng dội nước ào ào. Chính những xô nước lợ ấy đã giúp cán bộ, chiến sĩ thêm yêu cuộc sống, yên tâm bám đảo.

Nhớ lại những ngày gian khó, Đại tá Nhất cười vui: “Có nước lợ giặt giũ là quá tốt rồi. Cứ tưởng một tuần tắm 1 lần, còn đánh răng rửa mặt theo kế hoạch thì chịu sao nổi”. Hiện đảo Trường Sa Lớn và Song Tử Tây có giếng nước lợ cũng chỉ dùng tắm giặt, chứ không ăn uống được.


Trần Mạnh Tuấn (ghi)

Bình luận
vtcnews.vn