Lang băm tuyệt kỹ: khám miễn phí, bán thuốc giả cắt cổ

Bức xúc thường ngàyThứ Ba, 13/04/2010 05:34:00 +07:00

Những chuyện lang băm thời nay nhiều không kể xiết, nhưng đi khám từ thiện rồi bán thuốc giả giá cao thì đúng là... tuyệt học kungfu của một lang băm!

Những chuyện "lang Tỳ, lang Phế" thời nay nhiều không kể xiết, nhưng đi khám từ thiện rồi bán thuốc giả giá cao thì đúng là... tuyệt học kungfu của một lang băm!

Mấy tháng trước, cậu con trai 5 tuổi của chị Diệp bị ho nặng và dài ngày. Uống kháng sinh các loại mà không đỡ, đi đến mấy bác sĩ tây y rồi cũng không khỏi. Một cô bạn học cùng cấp III với chị khoe có anh bạn thân tên là M - thầy thuốc Đông y, chữa được rất nhiều bệnh. Anh M cũng nhận khám bệnh tại nhà và mang sẵn một số thuốc thông dụng, nếu bệnh phổ biến thì anh bán luôn, còn không sẽ về nhà tán thuốc. Nghe vậy, chị Diệp cũng nhờ cô bạn hẹn anh M tới nhà khám cho cháu.

 

Vừa nhờ buổi chiều, buổi tối anh đến luôn. Sau một hồi cầm tay, nghe phổi, nhìn lưỡi cháu bé, anh bảo cháu bị nóng trong và yêu cầu gia đình cho cháu uống thuốc bột của anh với liều lượng 2 ngày/gói. Khám cho cháu bé xong, chị cũng nhờ anh khám cho chị. Vừa khám, anh vừa lắc đầu “Hỏng, hỏng hết rồi, em mà không chữa nhanh thì...không khéo còn bị ung thư ấy”.

 

Nghe thế chị sợ quá, bảo anh cắt thuốc cho chị luôn. Nhưng anh M nói rằng, anh không cắt thuốc bắc mà là thuốc tễ, và chị sẽ phải uống đông trùng hạ thảo, kết hợp với các vị khác, anh sẽ bào chế và làm thành thuốc tễ. Chị Diệp đã đi khám ở rất nhiều nơi, Đông – Tây đủ cả, cũng bắt mạch, cắt thuốc ở rất nhiều chỗ, ai bảo chỗ nào là chị lại tìm đến, vậy mà thấy người vẫn yếu lắm. Thôi thì đủ thứ bệnh: Đau đầu, mỏi mắt, đau lưng, tê chân, viêm đại tràng, viêm phần phụ, viêm hành tá tràng, đi tiểu nhiều, người lúc nào cũng lạnh, cũng sợ gió, sợ nước...

 

Anh M còn bảo là “Đảm bảo với em, chỉ cần uống nửa số thuốc này là em đã thấy thay đổi rồi, sẽ thấy người không bị lạnh, ít đi tiểu hơn trước, kinh nguyệt đều, không đau bụng, không bị táo bón hay đi lỏng, không đau lưng, mỏi chân nữa...”.

 

Nộp cho anh M 7 triệu, lấy thuốc và cứ 2 ngày thì phải thông báo cho anh ấy về tình hình uống thuốc, tình hình sức khỏe, sau một tuần thì sẽ tái khám. Cứ tưởng tái khám thế nào, anh ấy qua cơ quan chị, hỏi chị tuần qua sức khỏe thế nào, khi chị bảo chị bị cảm cúm, thế là anh ấy đưa cho mấy gói gì đó và bảo về đun lên uống, khi chị bảo bị rong kinh, anh ấy cũng đưa cho cái gói bột đen như cà phê, uống xong chị thấy đau bụng y như khi bị đau dạ dày, lại còn phải rửa phụ khoa bằng thuốc gói gì gì đó cũng của anh bào chế. Mấy gói đó thế mà hết gần triệu bạc nữa.

 

Chị uống thuốc tễ mà anh ấy bảo là có đông trùng hạ thảo, cộng thêm với các loại thuốc linh tinh sau này, cũng không hề thấy đỡ. Đã vậy chị còn bị đau họng và ho lắm. Anh M bảo chị phải pha nước muối thật đặc, cứ 10 phút ngậm một lần, hoặc là uống nước mắm. Lạ thật, ngậm nước muối đặc thì chỉ càng làm cho vết loét càng loét, chứ làm sao lại chữa viêm họng được nhỉ? Còn uống nước mắm chữa ho, thì cả gia đình chị Diệp chưa nghe thấy bao giờ!

 

Lại nói về thằng cu nhà chị, đợt đầu tiên anh M đến nhà đưa thuốc thì cháu đỡ. Nhưng tháng sau, cháu lại ho và còn sốt rất cao. Chị lại mời anh M đến khám cho cháu. Anh M yêu cầu chị phải dự trữ thuốc sabutamol vì cháu bị giãn phế quản và cũng yêu cầu chị ra hiệu thuốc tây mua thuốc kháng sinh cho cháu. Còn thuốc kháng sinh gì thì anh M bảo: “Em cứ mang sổ y bạ ra, lấy đơn nào trong sổ cũng được mà!”.

 

Tiễn anh thầy thuốc này về, chị Diệp vội đưa cháu đến bệnh viện. Cháu bị viêm A có mủ, chứ nào phải bị giãn phế quản mà anh M định cho cháu uống sabutamol!

 

Thuốc tễ của chị uống cũng hết mấy tháng rồi, vậy mà chẳng thấy khỏe lên chút nào. Đợt chị còn đang uống thuốc, anh ấy thường gọi điện cho chị hỏi han tình hình và còn mời mua cao ngựa, cao hổ cốt, mật gấu..., giờ chị gọi, thì không được. Chị gọi cho cô bạn – người đã giới thiệu anh ấy đến điều trị cho chị, cô ấy cũng lúng túng: “Tớ cứ nghĩ anh ấy giỏi và có tâm vì cũng hay đi khám từ thiện ở các chùa, các trung tâm xã hội lắm, nhưng hóa ra anh ấy khám từ thiện nhưng lại bán thuốc rất đắt, giờ tớ gọi cho anh ấy cũng không được”.

 

Chị quá tin vào cô bạn học cùng phổ thông, cô bạn kia cũng quá tin vào “anh bạn thân”, rốt cục, người chịu thiệt thòi là chị. Tiền đã mất rồi, nhưng không hiểu những viên thuốc, gói thuốc của anh thầy thuốc kia là thuốc gì? Nếu chỉ là những thứ bột không nguy hại thì còn đỡ, chứ nói dại, anh ấy cho chất gì vào thì thật nguy hiểm không biết đâu mà lường!

 

Trần Hương Uyên

Phải làm sao để các "lang Tỳ, lang Phế" không còn đất lừa người ta tiền mất, tật mang? Bạn có biết những trường hợp bị lừa đảo tương tự như trong câu chuyện này? Hãy chia sẻ qua ô thảo luận cuối bài hoặc mail về [email protected]. Trân trọng!

Bình luận
vtcnews.vn