Tôi đi phỏng vấn làm... vợ ngoại

PhimThứ Hai, 06/09/2010 02:55:00 +07:00

Nhân cơ hội cô bạn rỉ tai có ông người đàn ông Trung Quốc nhờ cô tìm… vợ bé, tôi liền đóng vai cô gái có học thức mong cuộc sống sang giàu để… thỏa trí tò mò.

Nhân cơ hội cô bạn rỉ tai có ông người đàn ông Trung Quốc nhờ cô tìm… vợ bé, tôi liền đóng vai cô gái có học thức mong cuộc sống sang giàu để… thỏa trí tò mò.

Theo lời cô bạn, tôi vận một bộ đồ “gợi cảm”, trang điểm nhẹ nhàng. Đúng hẹn, 8h tối tôi có mặt tại nhà hàng Anh Quân, Hà Đông, Hà Nội.

“Ai bảo lấy chồng ngoại là dễ”

Mặc dù đã được giới thiệu trước nhưng tôi vẫn hơi ngỡ ngàng trước người đàn ông đang bắt tay mình. Lý An (tên người đàn ông) già hơn tôi tưởng, bụng “phệ”, khuôn mặt nhiều nếp nhăn và mái tóc điểm hoa râm, ước chừng lớn hơn bố tôi vài tuổi.

Theo cô bạn dặn, tôi đã gửi trước mấy tấm ảnh chụp chân dung cùng bản “sơ yếu lí lịch”. Nhưng trước khi mở đầu câu chuyện Lý An vẫn dành khá nhiều thời gian để “ngắm” tôi. Lướt nhìn từ chân lên đầu, dừng lại một chút rồi lại quay ngang quay dọc… Chắc đã đánh giá xong, ông ta gật đầu vẻ ưng ý rồi bắt đầu màn “chào hỏi”. Tôi không biết tiếng Trung, ông ta cũng không biết tiếng Việt, cô bạn tôi thành người phiên dịch.

Nhân vật trong bài viết - người đàn ông Trung Quốc đang cần tìm vợ bé. 
Bằng giọng khá tự hào, Lý An giới thiệu mình là Hoa kiều 45 tuổi, phóng khoáng, giàu có, khỏe mạnh. Ông ta đề nghị cô bạn tôi nhấn mạnh rằng tiêu chuẩn chọn vợ của ông ta không hề dễ dãi như nhiều người đàn ông ngoại quốc khác. Không chỉ xinh xắn, người vợ ông ta muốn tìm phải có học thức, thông minh, đảm đang, hiền dịu, chu đáo, đoan trang… Tôi cũng không nhớ hết, chỉ biết rằng để được làm vợ Lý An không dễ. “Mấy cô tớ mai mối ông ta đều không ưng. Người ông ta chê xấu, người bị chê đanh đá, người lại có vẻ không thông minh…”, cô bạn rỉ tai.

Vậy là, để lấy lòng người đàn ông kỹ tính tôi phải cố hết sức thể hiện. Tôi giới thiệu mình 23 tuổi, tốt nghiệp ĐH hạng ưu, cởi mở, dịu dàng và rất nhiều đức tính tốt đẹp khác. Sau đó bày tỏ mong muốn tìm được người chồng mạnh về kinh tế để có cuộc sống an nhàn, sung túc. Khi cô bạn tôi dịch cho ông ta hiểu tôi tốt đẹp thế nào, tôi cố gắng thể hiện bằng nét mặt, cử chỉ. Khi thì cười dịu hiền, khi lại nháy mắt tinh nghịch, lúc lại nhìn ông ta đắm đuối đầy yêu thương…

Sau hồi lâu chuyện trò, “màn kiểm tra” kết thúc cô bạn hồ hởi cho biết, ông ta khá ấn tượng về ngoại hình, tính cách cũng như trình độ học vấn của tôi. Người đàn ông kết luận tôi đúng là người phụ nữ mà ông ta tìm kiếm. Đến lúc đó tôi mới thở phào nhẹ nhõm: “Ai bảo lấy chồng ngoại là dễ”!

Cởi mở

Câu chuyện trở nên cởi mở hơn khi chúng tôi chuyển từ “màn kiểm tra” sang hồi “tâm sự”. Tôi kể về gia cảnh nghèo khó và long đong tìm việc sau khi ra trường, những khó khăn trong cuộc sống và thiếu thốn về tài chính. Cũng như khao khát muốn một cuộc sống an nhàn, đầy đủ, hạnh phúc bên người chồng “vững” kinh tế. Lý An lắng nghe rất chăm chú, thỉnh thoảng ổ lên, lúc lại nhìn tôi… thương cảm.

Nghe xong câu chuyện của tôi, bằng một giọng trầm trầm Lý An tỏ ra “thành thật” hơn tôi nghĩ. Ông ta kể chuyện đã có một đời vợ và hai đứa con một trai một gái ở Trung Quốc nhưng cuộc sống vợ chồng không hạnh phúc. Vì thế, khi sang Việt Nam làm ăn ông muốn tìm cho mình một cô vợ vừa để có “chỗ dựa tinh thần”, vừa chăm lo việc nhà để xây dựng gia đình hạnh phúc. Vừa tâm tình, Lý An cũng không quên mở điện thoại cho tôi xem căn biệt thự sang trọng tại Bắc Kinh, cũng như chiếc ô tô đắt tiền ông mới sắm ở Việt Nam hồi tháng 9 năm ngoái.

Lý An cũng chia sẻ, do tính “thật thà” ông từng bị cô nữ sinh ĐH Hà Nội… lừa tình. Sau khi ông ta mất tiền tỉ để cung phụng người tình thì đột ngột cô này biến mất. Bị “cú sốc” tình ái, thế nên, giờ ông mới chọn vợ kỹ lưỡng và đòi hỏi cao như bây giờ. Nếu tìm được người ưng ý, ông ta sẽ tổ chức đám cưới ngay. Giọng ông lúc hoan hỉ, khi buồn bã, thỉnh thoảng nhìn xa xăm… Tôi cũng gật đầu, nhăn trán, tỏ ý cảm thông rồi lại chăm chú nhìn vào mắt ông và chỉ quay sang cô bạn khi nghe… phiên dịch.

“Chúng tôi” tâm sự dễ đến hơn một tiếng đồng hồ, bất chấp khoảng cách về ngôn ngữ.

Tôi chuẩn bị… xuất ngoại

Sau màn tìm hiểu rồi tâm sự, người đàn ông Trung Quốc tỏ ra khá ưng ý và không tiếc lời khen ngợi tôi. “Ông ta khen cậu thông minh, xinh đẹp, dịu dàng và ông ta thực sự thích cậu. Nếu cậu đồng ý , lễ cưới có thể tổ chức ngay trong tháng tới”, cô bạn nháy mắt.

Ông ta hứa sau khi kết hôn sẽ hết lòng yêu thương tôi, mang lại cho tôi cuộc sống đầy đủ, vui vẻ, hạnh phúc. Như để thêm phần thuyết phục, Lý An nói sau khi tôi ký thỏa thuận sẽ cưới ông ta, tôi sẽ được đi học một lớp tiếng Trung cơ bản, tiền tiêu rủng rỉnh, mua quần áo hàng hiệu và xe đẹp. Tôi sẽ được sống trong căn biệt thự ở Bắc Kinh và có thể về Việt Nam thăm người thân bất cứ khi nào tôi muốn. Ngoài ra, ông ta còn hứa hẹn sẽ chu cấp đầy đủ cho gia đình tôi. Tỏ vẻ sung sướng, tôi bẽn lẽn gật đầu.

Như “mở cờ trong bụng”, Lý An khẽ nắm tay tôi rồi gợi ý tìm chốn riêng tư để “hai vợ chồng”… “tìm hiểu” thêm. Tôi lấy cớ về nhà sắp xếp và thưa chuyện với gia đình để từ chối khéo. Tôi hứa sẽ cố gắng sắp xếp nhanh chóng và liên lạc lại với “chồng chưa cưới”.

Từ chưa quen biết, tìm hiểu và quyết định đi đến hôn nhân sau hai tiếng, chúng tôi “bịn rịn” chia tay.

Với những hứa hẹn trên trời như thế có bao nhiêu cô gái với hi vọng đổi đời, lóa mắt vì tiền bạc mà chấp nhận lấy người chồng mới quen chưa đầy hai tiếng. Không biết những cô dâu đang xa vời vợi bên xứ người có hạnh phúc hay không? Chỉ có điều khi hôn nhân không phải vì tình yêu thì hệ luỵ của nó không ít.

Theo Lê Vy (Zing)

Bình luận
vtcnews.vn