ĐD Việt Tú: Luôn có cảm giác của một người đi trên dây

Văn hóa - Giải tríThứ Sáu, 30/12/2011 06:53:00 +07:00

(VTC News) – Được tiếng là “lắm chiêu” trong vai “đạo diễn” nên chẳng có gì thú hơn nói chuyện “đạo diễn” với vị đạo diễn là hiện tượng hot đương thời này.

(VTC News) – Sau quãng thời gian “tưởng rằng đã quên” với âm nhạc, năm 2011 Việt Tú trở lại với Không gian âm nhạc và lập tức bùng nổ khi trở thành hiện tượng của showbiz. Được tiếng là “lắm chiêu” trong vai “đạo diễn” nên chẳng có gì thú hơn nói chuyện này với nhân vật hot đương thời này.
 
Không bao giờ được phép quên mình là ai

 Đạo diễn Việt Tú
- Là một tay có số có má trong cái mảnh đất đạo diễn show ở Việt Nam. Ác mộng lớn nhất với cái nghề này mà anh hay mơ là gì?

- Điều đáng sợ nhất đối với không chỉ riêng tôi mà tất cả các đồng nghiệp khác của mình đó chính là môi trường làm việc ở mình chưa được thực sự chuyên nghiệp. Mọi thứ luôn chỉ được quyết định vào phút chót. Nó làm cho tất cả những người trong cuộc luôn có cảm giác của một người đi trên dây vậy. Hi vọng trong một tương lai gần mọi việc sẽ được cải thiện

- Anh nuôi mơ mộng cho mình bằng việc đi xem show ở nước ngoài. Uớc muốn gì thôi thúc mình mãnh liệt nhất trong vai đạo diễn sân khấu?

- Điều tôi thấy thôi thúc mạnh liệt nhất trong vai trò đạo diễn sân khấu khi xem những vở diễn của họ chính là sân khấu là thánh đường nhiều chiều, một cái hộp ma thuật, nơi có thể tạo ra được những những cung bậc cảm xúc kỳ diệu nhất nếu chúng ta biết cách kiểm soát được nó.

- Có lúc nào anh thấy mình bất lực và có lúc nào anh thấy mình xấu hổ vì những ý tưởng của mình cho các show do mình đạo diễn thật là… quá tầm thường so với các show diễn hoành tráng anh đi xem?

- Cách đây vài năm tôi có cơ hội được gặp và trò chuyện cùng với nhà soạn nhạc Tan Dun (người sáng tác nhạc trong các bộ phim của Trương Nghệ Mưu) tại nhà hát Brooklyn, New York, ông ta có nói với tôi một câu rằng:”so với một người được sinh ra từ đô thị như tôi với ông ấy, xuất thân từ một thằng bé chăn cừu đến từ một vùng núi xa xôi hẻo lánh của Trung Quốc, thì con đường có mặt ở đây, New York, của ông ấy dài hơn tôi gấp trăm ngàn lần.

Chẳng có gì là không thể, điều đầu tiên và quan trọng nhất không bao giờ được phép quên mình là ai, mình đến từ đâu, hãy giữ lấy ước mơ của mình và đừng bao giờ dừng lại vì không có gì là không thể. Năm đó, Tan Dun được vinh danh là nhà soạn nhạc của năm ở New York.

 
- Cái nghề đạo diễn, nói oai thì rất oai đấy. Hét ra lửa trên sân khấu. Nhưng đó chỉ là có thực khi những thành phần như: người mẫu, ca sĩ và cả các vị đạo diễn thành phần khác như: âm nhạc, catwalk,… chịu nghe. Chứ họ mà không chịu anh. Anh có chịu được họ không?

- Mọi người biết tôi là ai, tôi cũng biết họ là ai, những gì tôi yêu cầu họ làm hay không làm luôn dựa trên một nguyên tắc duy nhất là sự tôn trọng lẫn nhau và tất cả các bên cùng có lợi. Tôi không bao giờ yêu cầu họ làm những gì quá với khả năng của mình, và cũng không bao giờ đòi hỏi họ phải thực hiện những yêu cầu hay luật lệ mà chính mình cũng không có khả năng thực hiện.

Những người làm việc với tôi nếu họ có chấp nhận tôi và những gì tôi yêu cầu chắc chắn là vì họ tin những điều đó sẽ mang lại thành công không chỉ cho tôi, mà còn cho tất cả mọi người.

- Anh phải đối mặt với các ngôi sao như: ca sĩ, người mẫu. Toàn những thành phần “đầu gấu” cả. Với những trường hợp ca sĩ đột nhiên “muốn ốm” đòi hủy show, hay người mẫu “đột nhiên bận đi có việc với bạn trai” nên xin đến muộn. Anh “bất lực ngả mũ” chào họ hay là “tống ngay ra khỏi chương trình của mình”?

- Tôi chắc chắn sẽ không nhượng bộ bất kỳ cá tính nào nếu người đó không tôn trọng tôi, không tôn trọng công việc mà cả ekip hàng trăm con người đang cố gắng hết sức để mang tới thành công chung cho tất cả.

- Cá tính anh mạnh thế, chắc là không chịu “nịnh nọt nói ngọt” với những thành phần “đầu bò đầu biếu” trên đâu nhỉ?

- Lời nói không mất tiền mua lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau. Cứng nhắc chỉ tổ hỏng việc.

- Thú thực nhé. Anh đã phải xuống nước “nịnh nọt” một ngôi sao nào để họ xuất hiện trong chương trình của anh chưa?

- Chưa  bao giờ…vì tôi nhường công việc “dễ dàng” đó cho người biên tập của mình (cười).

 

Làm gì cũng được miễn là thành công

- Nghề đạo diễn là cái nghề “khéo lo thì no, khéo co thì ấm” với rất nhiều người. Anh thì có vẻ không vậy, khi lúc nào cũng cho người ta cảm giác: thích thì làm, không thì thôi?

- Không gì ngớ ngẩn bằng việc tạo ra cho khách hàng của mình cảm giác mình là người thích thì làm, không thích thì thôi. Trong công việc, điều quan trọng nhất đối với tôi là sự hợp lý, không phải cho riêng mình mà con cho chung tất cả.

So với thời điểm tôi bắt đầu công việc của mình cách đây mười mấy năm, tôi thấy mình không có gì khác biệt ngoại trừ việc tôi đã cải thiện được nhiều hơn kỹ năng giao tiếp với đồng nghiệp, và với khách hàng.

Tôi nghĩ đây là điểm quan trọng nhất, vì trước đây, nhiều khi mình nghĩ đúng, làm đúng nhưng không biết cách truyền đạt, giao tiếp thì đôi khi những thứ đó trở thành một thứ hiểu lầm. Giờ đây, tôi có được sự kết nối tốt hơn với khách hàng, và tôi nghĩ đó là kết quả của một quá trình hoàn thiện mình.

- Hỏi vậy vì thấy anh có vẻ kén chọn khi nhận show?

- Tôi là người cầu toàn, và tôi nghĩ sự cầu toàn đó mang lại lợi ích không chỉ cho tôi mà cho cả những khách hàng mà tôi làm việc cho họ. Tôi không phân biệt show nào là lớn show nào là nhỏ, quan trọng nhất chỉ có show thành công hay show thất bại.

Làm gì cũng được miễn là thành công. Tôi chỉ nhất quyết không làm những show diễn mà tôi thấy rằng tôi không có khả năng mang lại thành công cho show diễn đó, chỉ đơn giản vậy thôi.

 
- Anh có gì để đủ lý trí để giữ được mình trước sự kêu gọi của đồng tiền?

- Đồng tiền nào cũng là đáng quí miễn là được làm ra một cách lương thiện và bằng khả năng công việc của mình. Nếu sức lực của bạn đủ sức làm 10 show cùng một lúc mà show nào cũng thành công thì tại sao lại chỉ làm 1 show chỉ để chứng mình rằng mình không bị cám dỗ bởi đồng tiền.

Nghề của tôi cũng không khác gì mọi công việc khác trong xã hội này, không làm việc thường xuyên thì thu nhập thấp, kinh nghiệm ít, vậy thì tại sao lại phải như vậy.

- Thì anh ở ẩn những 5, 6 năm mới quay lại bằng dự án Không gian âm nhạc. Làm lại cứ đặt tiêu chí nghệ thuật lên hàng đầu. Khó lắm trong cái thời này mà cứ đòi làm ăn tử tế?

- Tôi rất sợ phải đưa ra những định nghĩa cụ thể. Tôi chỉ có cảm nhận về “show tử tế “, là một show diễn mà ở đó, nhà sản xuất, ekip thực hiện làm đúng với những gì mình đã cam kết với khán giả và giới truyền thông, là một chương trình mà mỗi khi khán giả bỏ tiền ra mua vé khi đứng lên bước ra khỏi khán phòng không cảm thấy mình đã bỏ phí thời gian và tiền bạc khi tới xem chương trình.

- Không gian âm nhạc đã đi được một chặng đường dài với 9 số.  Giá vé thì cứ “cao ngất trời”và người ta đặt ra câu hỏi đâu phải show nào chất lượng cũng “cao tương xứng” với đồng tiền bát gạo. Cứ đóng cứng giá vé vào các khung như thế có phải là dễ làm cho người ta có sự so sánh giữa các tên tuổi trong chương trình của anh không?

- Nếu giá vé trồi trụt lúc tăng lúc giảm không ổn định sẽ không tạo được niềm tin với khán giả và sẽ không bao giờ chương trình có được những khán giả trung thành như bây giờ (những người tháng nào cũng đi xem Không Gian Âm Nhạc).

Trong tháng vừa rồi, chúng tôi đã bắt đầu có những điều chỉnh với mong muốn mang Không Gian Âm Nhạc đến gần hơn với các khán giả yêu nhạc bằng cách bổ xung thêm các hạng vé bán ra (trước đây Không Gian Âm Nhạc chỉ có 2 hạng vé: 2 triệu và 1,5 triệu còn bây giờ chúng tôi đã có tới 6 hạng vé để khán giả có thể thoải mái lựa chọn: 2 – 1,8 – 1,6 – 1,5 – 1,2 – 1 triệu).

 

- Và cũng bởi vì để tiết kiệm nên  anh lựa chọn phương án “kèm kem” trong các show của mình bằng cách cho “hát đôi cưỡng bức”,  một ca sĩ nổi tiếng và một không hẳn được đông công chúng hâm mộ?

- Đó vừa là nhu cầu nội tại về nghệ thuật (nếu anh ví von là chơi kiểu “kèm kem” cũng không sai) và vừa là một bài toán kinh tế mà chúng tôi cần phải cân đối nếu muốn đi được đường dài.

- Muốn đi đường dài thì hẳn nhiên không dễ, nhất là trong bối cảnh khủng hoảng kinh tế như hiện nay. Anh thấy lo cho đứa con này của mình không?

- Chúng tôi cũng đang làm việc với các nghệ sĩ, thành viên trong ekip để tìm ra những hướng đi mới, những cách làm mới để có thể đưa mức giá thành sản xuất chương trình về mức hợp lý hơn, nếu làm được như vậy, tôi tin rằng Không Gian Âm Nhạc sẽ có thêm nhiều khán gỉa trung thành nữa, những người luôn mong muốn được đến với chúng tôi nhưng chưa có đủ điều kiện. 

Đàm Mộng Hoài

Bình luận
vtcnews.vn